唐詩三百首
七言律詩
17
dèn
gò
登
高
tong
tŭ
pú
唐
.
杜
甫
fùng
gib
tièn
gò
rhan
siău
òi
風
急
天
高
猿
嘯
哀
,
zhú
cìn
sà
pàg
niàu
fùi
fui
渚
清
沙
白
鳥
飛
迴
。
vu
bièn
lòg
mug
siàu
siàu
hà
無
邊
落
木
蕭
蕭
下
,
bud
cin⁺
chong
gòng
gún
gún
loi
不
盡
長
江
滾
滾
來
。
van⁺
lì
bùi
ciù
shong
zog
hag
萬
里
悲
秋
常
作
客
,
bag
ngien
dò
piang⁺
tùg
dèn
toi
百
年
多
病
獨
登
臺
。
gièn
nan
kú
hen⁺
fan
sòng
bĭn
艱
難
苦
恨
繁
霜
鬢
,
ló
dó
sìn
tin
chùg
ziú
bùi
潦
倒
新
停
濁
酒
杯
。