唐詩三百首
七言律詩
18
dèn
leu
登
樓
tong
tŭ
pú
唐
.
杜
甫
fà
kiùn
gò
leu
shòng
hag
sìm
花
近
高
樓
傷
客
心
,
van⁺
fòng
dò
nan⁺
cií
dèn
lim
萬
方
多
難
此
登
臨
。
gím
gòng
chùn
sed
loi
tièn
ti⁺
錦
江
春
色
來
天
地
,
ngiùg
lúi
feu
rhun
biĕn
gú
gìm
玉
壘
浮
雲
變
古
今
。
bed
kìd
chau
tin
zhùng
bud
gái
北
極
朝
庭
終
不
改
,
sì
sàn
kiĕu
to⁺
mòg
siòng
cìm
西
山
寇
盜
莫
相
侵
。
kó
lien
heu⁺
zhú
van
cii
miau⁺
可
憐
後
主
還
祠
廟
,
ngid
mŭ
liau
vui
liong
pu⁺
ngim
日
暮
聊
為
梁
父
吟
。