唐詩三百首
七言律詩
22
rhún
fai
gú
ziag
ng´
shiú
ziì
ngi⁺
詠
懷
古
跡
五
首
之
二
tong
tŭ
pú
唐
.
杜
甫
rhau
lòg
chìm
dì
sŭng
ngiùg
bùi
搖
落
深
知
宋
玉
悲
,
fung
liu
rhi
ngà
rhìd
ng`
siì
風
流
儒
雅
亦
吾
師
。
zhŏng
mong⁺
cièn
ciù
rhid
sá
lui⁺
悵
望
千
秋
一
灑
淚
,
siàu
tiau
rhĭ
toi⁺
bud
tung
shi
蕭
條
異
代
不
同
時
。
gòng
sàn
gŭ
cèd
kùng
vun
càu
江
山
故
宅
空
文
藻
,
rhun
rhí
fòng
toi
kí
mung⁺
siì
雲
雨
荒
臺
豈
夢
思
。
zŭi
shi⁺
cú
giùng
ki
mín
mièd
最
是
楚
宮
俱
泯
滅
,
zhiù
ngin
zhí
diám
dŏ
gìm
ngi
舟
人
指
點
到
今
疑
。