唐詩三百首
七言古詩
9
mung⁺
rhiu
tièn
mù
ngim
liu
pied
夢
遊
天
姥
吟
留
別
tong
lí
pàg
唐
.
李
白
hoi⁺
hag
tam
rhin
zhiù
海
客
談
瀛
洲
,
rhàn
to
mi
mong
sĭn
nan
kiu
煙
濤
微
茫
信
難
求
。
rhàd
ngin
ngì
tièn
mù
越
人
語
天
姥
,
rhun
ngi
min
mièd
fèd
kó
dú
雲
霓
明
滅
或
可
睹
。
tièn
mù
lien
tièn
hiŏng
tièn
vang
天
姥
連
天
向
天
橫
,
shĕ
pàd
ng´
ngòg
rham⁺
chàg
shang
勢
拔
五
嶽
掩
赤
城
。
tièn
toi
sĭ
van⁺
bad
cièn
chong⁺
天
臺
四
萬
八
千
丈
,
dŭi
cii⁺
rhùg
dó
dùng
nam
kièn
對
此
欲
倒
東
南
傾
。
ngò
rhùg
rhìn
ziì
mung⁺
ng
rhàd
我
欲
因
之
夢
吳
越
,
rhid
rha⁺
fùi
tu⁺
giăng
fu
ngièd
一
夜
飛
渡
鏡
湖
月
。
fu
ngièd
zhău
ngò
rháng
湖
月
照
我
影
,
sŭng
ngò
zhĭ
shan⁺
hài
送
我
至
剡
溪
。
cia⁺
gùng
siùg
chŭ
gìm
shóng
cai⁺
謝
公
宿
處
今
尚
在
,
liùg
shúi
tóng
rhŏng
cìn
rhan
ti
綠
水
蕩
漾
清
猿
啼
。
giog
zhog
cia⁺
gùng
kiàg
腳
著
謝
公
屐
,
shìn
dèn
ciàng
rhun
tòi
身
登
青
雲
梯
。
băn
biag
giĕn
hói
ngid
半
壁
見
海
日
,
kùng
zhùng
vun
tièn
gài
空
中
聞
天
雞
。
cièn
ngam
van⁺
kog
lu⁺
bud
tin⁺
千
巖
萬
壑
路
不
定
,
mi
fà
rhí
shàg
fùd
rhí
men
迷
花
倚
石
忽
已
暝
。
rhung
pau
liung
ngim
rhìn
ngam
can
熊
咆
龍
吟
殷
巖
泉
,
lìd
chìm
lim
hì
giàng
cen
dièn
慄
深
林
兮
驚
層
巔
。
rhun
ciàng
ciàng
hì
rhùg
rhí
雲
青
青
兮
欲
雨
,
shúi
tam⁺
tam⁺
hì
sèn
rhàn
水
澹
澹
兮
生
煙
。
lièd
kied
pid
lìd
列
缺
霹
靂
,
hiù
lan
bèn
tùi
丘
巒
崩
推
,
tung⁺
tièn
shàg
shăn
洞
天
石
扇
,
vang
rhan
zhùng
kòi
訇
然
中
開
。
ciàng
men
hàu
tóng
bud
giĕn
dái
青
冥
浩
蕩
不
見
底
,
ngid
ngièd
zhău
rhău
gìm
ngiun
toi
日
月
照
耀
金
銀
臺
。
ngi
vui
rhì
hì
fùng
vui
mà
霓
為
衣
兮
風
為
馬
,
rhun
ziì
giùn
hì
fùn
fùn
rhi
loi
hà
雲
之
君
兮
紛
紛
而
來
下
。
fú
gú
sid
hì
lan
fui
chà
虎
鼓
瑟
兮
鸞
回
車
,
sièn
ziì
ngin
hì
lièd
rhi
ma
仙
之
人
兮
列
如
麻
。
fùd
fun
gŭi
rhì
pag
tung⁺
忽
魂
悸
以
魄
動
,
fóng
giàng
hí
rhi
chong
zià
怳
驚
起
而
長
嗟
。
vui
gog
shi
zii`
zhím
sìd
惟
覺
時
之
枕
席
,
shid
hiŏng
loi
ziì
rhàn
ha
失
向
來
之
煙
霞
。
shĕ
gièn
hang
lòg
rhìd
rhi
cii⁺
世
間
行
樂
亦
如
此
,
gú
loi
van⁺
sii⁺
dùng
liu
shúi
古
來
萬
事
東
流
水
,
pièd
giùn
hĭ
hì
ho
shi
van
別
君
去
兮
何
時
還
?
cia⁺
fŏng
pàg
lùg
ciàng
ngai
gièn
且
放
白
鹿
青
崖
間
,
sì
hang
zid
ki
fóng
miang
sàn
須
行
即
騎
訪
名
山
。
òn
nen
cùi
mi
zhàd
rhàu
sii⁺
kien
gŭi
安
能
摧
眉
折
腰
事
權
貴
,
sii⁺
ngò
bud
ded
kòi
sìm
ngien
使
我
不
得
開
心
顏
?