唐詩三百首
七言古詩
11
sien
zhiù
cia⁺
tiău
leu
ziĕn
pièd
宣
州
謝
朓
樓
餞
別
gáu
shù
shug
rhun
校
書
叔
雲
tong
lí
pàg
唐
.
李
白
hĭ
ngò
hĭ
zhá
棄
我
去
者
,
còg
ngid
ziì
ngid
bud
kó
liu
昨
日
之
日
不
可
留
。
lon⁺
ngò
sìm
zhá
亂
我
心
者
,
gìm
ngid
ziì
ngid
dò
fan
rhiu
今
日
之
日
多
煩
憂
。
chong
fùng
van⁺
lì
sŭng
ciù
ngan⁺
長
風
萬
里
送
秋
雁
,
dŭi
cií
kó
rhì
gàm
gò
leu
對
此
可
以
酣
高
樓
。
fung
loi
vun
zhòng
giĕn
òn
gud
蓬
萊
文
章
建
安
骨
,
zhùng
gièn
siáu
cia⁺
rhiú
cìn
fad
中
間
小
謝
又
清
發
。
ki
fai
rhìd
hĭn
zŏng
siì
fùi
俱
懷
逸
興
壯
思
飛
,
rhùg
shòng
cìn
tièn
nám
min
ngièd
欲
上
青
天
攬
明
月
。
chiù
dò
tòn
shúi
shúi
giĕn
liu
抽
刀
斷
水
水
更
流
,
gí
bùi
siàu
seu
seu
giĕn
seu
舉
杯
消
愁
愁
更
愁
。
ngin
sèn
cai⁺
shĕ
bud
chĭn
rhĭ
人
生
在
世
不
稱
意
,
min
zhàu
săn
fad
nung⁺
bién
zhiù
明
朝
散
髮
弄
扁
舟
。