唐詩三百首
七言古詩
14
sied
gò
sŭng
vú
pan⁺
gòn
gùi
gìn
白
雪
歌
送
武
判
官
歸
京
tong
cem
sèm
唐
.
岑
參
bed
fùng
gién
ti⁺
pàg
có
zhad
北
風
卷
地
白
草
折
,
fu
tièn
bad
ngièd
zid
fùi
sied
胡
天
八
月
即
飛
雪
。
fùd
rhi
rhid
rha⁺
chùn
fùng
loi
忽
如
一
夜
春
風
來
,
cièn
shu⁺
van⁺
shu⁺
li
fà
kòi
千
樹
萬
樹
梨
花
開
。
săn
ngìb
zhù
liam
shib
lo
mŭ
散
入
珠
簾
濕
羅
幕
,
fu
kiu
bud
nòn
gím
kìm
pòg
狐
裘
不
煖
錦
衾
薄
。
ziòng
giùn
gog
giùng
bud
ded
kŭng
將
軍
角
弓
不
得
控
,
dù
fu⁺
tied
rhì
làng
rhiu
zhog
都
護
鐵
衣
冷
猶
著
。
hŏn
hói
lan
gòn
bag
chong⁺
bèn
瀚
海
闌
干
百
丈
冰
,
seu
rhun
cám
tam⁺
van⁺
lì
ngien
愁
雲
慘
淡
萬
里
凝
。
giùn
zhĭ
ziú
rhím
gùi
hag
中
軍
置
酒
飲
歸
客
,
fu
kim
pi
pa
rhí
giòng
tàg
胡
琴
琵
琶
與
羌
笛
。
fùn
fùn
mŭ
sied
hà
rhan
mun
紛
紛
暮
雪
下
轅
門
,
fùng
chad
fung
ki
dŭng
bud
fàn
風
掣
紅
旗
凍
不
翻
。
lun
toi
dùng
mun
sŭng
giùn
hĭ
輪
臺
東
門
送
君
去
,
hĭ
shi
sied
màn
tièn
sàn
lu⁺
去
時
雪
滿
天
山
路
。
sàn
fui
lu⁺
zhón
bud
giĕn
giùn
山
迴
路
轉
不
見
君
,
sied
shong⁺
kùng
liu
mà
hang
chŭ
雪
上
空
留
馬
行
處
。