唐詩三百首
七言古詩
18
gú
bag
hang
古
柏
行
tong
tŭ
pú
唐
.
杜
甫
kúng
min
miau⁺
cien
rhiù
ló
bag
孔
明
廟
前
有
老
柏
,
kò
rhi
ciàng
tung
gìn
rhi
shag
柯
如
青
銅
根
如
石
。
sòng
pi
liù
rhí
sĭ
shìb
vui
霜
皮
溜
雨
四
十
圍
,
toi⁺
sed
càm
tièn
ngi⁺
cièn
chag
黛
色
參
天
二
千
尺
。
giùn
shin
rhí
rhí
shi
zĭ
fui⁺
君
臣
已
與
時
際
會
,
shu⁺
mug
rhiu
vui
ngin
ŏi
siag
樹
木
猶
為
人
愛
惜
。
rhun
loi
hĭ
ziab
mu
hiàb
chong
雲
來
氣
接
巫
峽
長
,
ngièd
chud
hon
tùng
sied
sàn
pàg
月
出
寒
通
雪
山
白
。
rhĭ
còg
lu⁺
ngiáu
gím
tin
dung
憶
昨
路
繞
錦
亭
東
,
sièn
zhú
vú
heu
tung
bĭ
giùng
先
主
武
侯
同
閟
宮
。
cùi
ngui
gì
gŏn
gàu
ngien
gú
崔
嵬
枝
幹
郊
原
古
,
miáu
tiău
dàn
ciàng
fu⁺
rhiu⁺
kùng
窈
窕
丹
青
戶
牖
空
。
lòg
lòg
pan
gĭ
sùi
ded
ti⁺
落
落
盤
踞
雖
得
地
,
men
men
gù
gò
dò
lièd
fùng
冥
冥
孤
高
多
烈
風
。
fu
chi
cii⁺
shi⁺
shin
min
lìd
扶
持
自
是
神
明
力
,
zhĭn
chìd
ngien
rhìn
co⁺
fă
gùng
正
直
原
因
造
化
功
。
tai⁺
ha⁺
rhi
kièn
rhău
liong
dung
大
廈
如
傾
要
樑
棟
,
van⁺
ngiu
fui
shiú
hiù
sàn
chùng
萬
牛
迴
首
丘
山
重
。
bud
lŭ
vun
zhòng
shĕ
rhí
giàng
不
露
文
章
世
已
驚
,
mui⁺
cii
zién
fad
sui
nen
sŭng
未
辭
剪
伐
誰
能
送
?
kú
sìm
kí
mièn
rhung
leu
ngiĕ
苦
心
豈
免
容
螻
蟻
?
hiòng
rhàb
zhùng
gìn
siùg
lan
fung⁺
香
葉
終
經
宿
鸞
鳳
。
zhĭ
sii⁺
rhiu
ngin
mòg
rhăn
zià
志
士
幽
人
莫
怨
嗟
,
gú
loi
coi
tai⁺
nan
vui
rhung⁺
古
來
材
大
難
為
用
。