唐詩三百首
七言古詩
21
sàn
shag
山
石
tong
hon
rhĭ
唐
.
韓
愈
sàn
shàg
lòg
kòg
hang
găng
mi
山
石
犖
确
行
徑
微
,
vong
fùn
dŏ
shi⁺
bièn
fug
fùi
黃
昏
到
寺
蝙
蝠
飛
。
shìn
tong
cò
gài
sìn
rhí
ziug
升
堂
坐
階
新
雨
足
,
bà
ziàu
rhàb
tai⁺
gì
zií
pui
芭
蕉
葉
大
梔
子
肥
。
sèn
ngien
gú
biag
fùd
fa⁺
hó
僧
言
古
壁
佛
畫
好
,
rhì
fó
loi
zhău
só
giĕn
hì
以
火
來
照
所
見
稀
。
pù
cong
fùd
sìd
zhĭ
gàng
fan⁺
鋪
床
拂
席
置
羹
飯
,
sò
li⁺
rhid
ziug
báu
ngò
gì
疏
糲
亦
足
飽
我
飢
。
rha⁺
chìm
cin⁺
ngo⁺
bag
chung
cièd
夜
深
靜
臥
百
蟲
絕
,
cìn
ngièd
chùd
liàng
gòng
ngìb
fùi
清
月
出
嶺
光
入
扉
。
tièn
min
tùg
hĭ
vu
to⁺
lu⁺
天
明
獨
去
無
道
路
,
chùd
ngìb
gò
hà
kiung
rhàn
fùi
出
入
高
下
窮
煙
霏
。
sàn
fung
gán
bid
fùn
lan⁺
man⁺
山
紅
澗
碧
紛
爛
漫
,
shi
giĕn
ciung
lìd
gài
shìb
vui
時
見
松
櫪
皆
十
圍
。
dòng
liu
chàg
ziug
tàb
gán
shag
當
流
赤
足
踏
澗
石
,
shúi
shàng
gid
gid
fùng
chùi
rhì
水
聲
激
激
風
吹
衣
。
ngin
sèn
rhi
cii⁺
cii⁺
kó
lòg
人
生
如
此
自
可
樂
,
kí
bid
kiùg
cùg
vui
ngin
gì
豈
必
局
促
為
人
鞿
?
zià
zài
ng`
dóng
ngi⁺
sàm
zií
嗟
哉
吾
黨
二
三
子
,
òn
ded
zhĭ
ló
bud
gàng
gùi
安
得
至
老
不
更
歸
?