唐詩三百首
七言古詩
43
òi
gòng
teu
哀
江
頭
tong
tŭ
pú
唐
.
杜
甫
shău
lin
rhà
ló
tùn
shàng
kug
少
陵
野
老
吞
聲
哭
,
chùn
ngid
siam
hang
kiug
gòng
kiug
春
日
潛
行
曲
江
曲
。
gòng
teu
giùng
tien⁺
só
cièn
mun
江
頭
宮
殿
鎖
千
門
,
sĕ
liù
sìn
pu
vui⁺
sui
liùg
細
柳
新
蒲
為
誰
綠
?
rhĭ
sìd
ngi
zìn
hà
nam
rhăn
憶
昔
霓
旌
下
南
苑
,
rhăn
zhùng
gín
vùd
sèn
ngien
sed
苑
中
景
物
生
顏
色
。
zhàu
rhong
tien⁺
lì
ti⁺
rhid
ngin
昭
陽
殿
裏
第
一
人
,
tung
lien⁺
sui
giùn
shi⁺
giùn
zed
同
輦
隨
君
侍
君
側
。
lien⁺
cien
coi
ngin
dăi
giùng
ziĕn
輦
前
才
人
帶
弓
箭
,
pàg
mà
ziòg
ngad
vong
gìm
lèd
白
馬
嚼
齧
黃
金
勒
。
fàn
shìn
hiŏng
tièn
ngiòng
sha⁺
rhun
翻
身
向
天
仰
射
雲
,
rhid
ziĕn
zhĭn
chui⁺
sùng
fùi
rhid
一
箭
正
墜
雙
飛
翼
。
min
meu
hàu
chí
gìm
ho
cai⁺
明
眸
皓
齒
今
何
在
?
hied
vŭ
rhiu
fun
gùi
bud
ded
血
污
遊
魂
歸
不
得
。
cìn
vui⁺
dùng
liu
giăm
gog
chìm
清
渭
東
流
劍
閣
深
,
hĭ
chŭ
bí
cií
vu
siàu
sid
去
住
彼
此
無
消
息
。
ngin
sèn
rhiù
cin
lui⁺
zhàm
rhĭ
人
生
有
情
淚
沾
臆
,
gòng
shúi
gòng
fà
kí
zhùng
kìd
江
水
江
花
豈
終
極
?
vong
fùn
fu
ki⁺
chin
màn
shang
黃
昏
胡
騎
塵
滿
城
,
rhùg
vòng
shang
nam
mong⁺
shang
bed
欲
往
城
南
望
城
北
。